Trích tác phẩm Khuê ai lục

Phiên âm Hán-Việt:Chu trung độc tọa hữu hoài(Nhị thủ)Nhất niên lưỡng độ viễn đăng trình,Lưỡng biệt khuê nhân độc giá hành.Hướng vãng trì hồi do hữu thuyết,Kim lai thê khổ nhược vi tình.Thiều thiều chích bách đề thiên lý,Ám ám hàn đăng dạ ngũ canh.Bất thức sảng linh thùy cố phủ,Hình thần tiều tụy vị tư khanh.Ân lân tương phủ hốt tương quyên,Hàn thự tuần tuần tiết hậu thiên.U thất trầm trầm không ế ngọc,Trường giang điếu điếu độc đăng thuyền.Thiên nả khá vấn đổi nhiên hắc,Nguyệt bạch vô tình nhậm địa viên.Dao ký Thanh Hoa hoàn vãng nhật,Tính chu đàm ngoạn cánh hà niên?Dịch nghĩa:Ngồi một mình trong thuyền tưởng nhớIMột năm hai lần lên đường đi xa,Hai lần từ biệt vợ, ra đi một mình.Lần trước về chậm còn có cớ mà nói,Ngày nay buồn khổ, làm thế nào cầm lòng được.Thuyền đi lẵng đẵng, đường nghìn dặm,Ngọn đèn lạnh mờ mờ, suốt năm canh.Chẳng biết linh hồn nàng có đoái tưởng đến ta chăngTa thì hình thần tiều tụy chỉ vì nhớ nàng.IIYêu thương ở cùng nhau, (thế mà) bỗng nhiên bỏ nhauTiết trời nóng lạnh cứ tuần tự mà thay đổi.Người thì đã bị chôn vùi tấm thân ngọc dưới nấm mồ lặng lẽ,Người thì lên thuyền một mình trên sông dài xa xăm.Trời không thể hỏi được, chỉ đen mịt mù.Trăng vốn vô tình cứ tròn vành vạnh,Còn nhớ lần đi về từ Thanh Hoa,Mới ngày nào còn cùng chuyện trò trên thuyền vui vẻ.[3]